Tưởng Niệm Đại Uý Kỵ Binh

Đặng Quang Hùng

 

Hơn 30 năm ở Úc , tôi từng đị dự nhiều đám tiển đưa người quá cố nhưng buổi tiển đưa anh Đặng Quang Hùng gây cho tôi những cãm xúc mãnh liệt , từng giòng nước mắt đã tuông trào để thương tiếc cho 1 người chiến hửu , 1 đàn anh tôi trong binh chủng Thiết Giáp . Giọt nước nước mắt gần như khô cạn cũa 1 người đang đị dần đến thời “cổ Lai Hy” để thương tiếc và xót thương cho1 người bạn mình đã trãi qua những năm tháng thực hào hùng nhưng cũng đầy những thãm kịch đau khổ trên cỏi trần này . Xin kể cùng các bạn đọc vậy.

 

 Phần nghi lể hết sức trang trọng với các Mục Sư Chủ Lể Trần văn Hùng , Nguyễn Trọng Nhân , Trần thanh Tâm với lời rao giãng cũa của Chúa dạy "cỏi trần nầy chỉ là cỏi tạm , những ai tin ta sẽ được rước về nước cha ta “ Tuy nhiên sự chia tay nào cũng đầy nước mắt và xót thương cũa gia quyến và người thân .

 

 Kế đó là phần phát biểu tiểu sử cũa anh Hùng do cậu con rễ cháu Thái đọc qua . Anh sinh năm 1945 tại Hội An Đà Nẵng vào lính thuộc khoá 25 ? Trường Võ Khoa Thủ Đức sau đó gia nhập binh chủng Thiết Giáp , với hơn 9 năm lính , cấp bậc cuối cùng là Đại Uý Kỵ Binh , sau biến cố 30 Tháng 4 anh đã bị Cộng Sãn tù đày hơn 7 năm ở nhà tù Thanh Hoá Bắc Việt , sau ngày ra tù anh cùng vợ con vượt biển đến Thái Lan vào năm 1982 . Trong chuyến vượt biển đầy gian khổ hãi hùng nầy con tàu anh đã bị bọn cướp Thái Lan bắt đi toàn bộ những người đàn bà trong đó có người vợ thương yêu cũa anh , may mắn 2 đứa con gái anh còn nhỏ chỉ độ 7, 9 tuổi được chúng tha mạng , sau 2 năm ở trại tỵ nạn Si Kiu  Thái anh được nước Úc nhận định cư vào năm 1984, với vết thương lòng đau đớn anh đã cố gắng gượng dậy đi làm và nuôi dạy 2 con trưởng thành , đến gần 10 năm sau anh mới được bạn bè giới thiệu chị Dung người bạn đời cùng 1 nghịch cảnh đau đớn như anh họ đã cùng chia sẽ những nổi đau và hạnh phúc hơn 18 năm qua  . Anh đã qua đời vào ngày 27 Tháng 3 Năm 2015 sau hơn 5 năm chóng chỏi với bệnh ung thư gan.

 

  Tiếp theo là gia đình 2 cô con gái cũa anh , cháu Đoan và An . 2 cháu đã nói lên những kỹ niệm với cha mình hết sức cãm động với cảnh đời thiếu vắng cũa cũa người vợ “gà trống nuôi con” , anh phãi giữ vai trò người cha làm lụng nuôi con , đồng thời là người mẹ lo toan từng bữa ăn cho con mình , lại là những đứa con gái được anh nuôi dạy nên người. Ngấn lệ đã bắt đầu rưng rưng trên những đôi mắt cũa các người tham dự tang lể khi các cháu kể lại những bữa ăn thực ngon mà cha các cháu đã cố gắng làm cho các con mình ăn sau giờ đi học về.

 

   Sau đó thì mọi người đã bật khóc thành tiếng khi gia đình 3 cháu Hạnh , Hà , Hiền thay mặt mẹ mình chị Dung lên phát biểu . Xưa nay “mấy đời bánh đúc có xương …” Đâu ai mà được lòng con riêng vợ hoặc chồng mình , thế mà nước mắt các cháu đã tuông rơi khi nhắc lại những kỹ niệm đầm ấm sống bên “ Bác Hùng” được bác chia sẽ và chăm lo như 1 người cha sinh ra mình  . Cuối cùng các cháu đã xin người nằm trong quan tài :

 

   -“Bác Hùng ơi ! Chúng con đã thiếu tình thương cũa 1 người cha , nay xin bác cho phép chúng con được gọi Ba . Tụi con thương ba lắm ba ơi !…” 

 

    Tiếng  khóc nức nở cũa những đứa trẽ trên diễn đàn hoà cùng những dòng lệ tuông trào cũa những người tham dự tang lể , điều nầy chứng tỏ anh phãi sống bằng trái tim và lòng nhân ái mà khi nằm xuống với sự tiếc thương cũa những đứa con riêng người phối ngẩu mình .

 

 Cuối cùng là phần phát biểu cũa Niên Trưởng Nguyễn Đức Dương . Nguyên Thiết Đoàn Trưởng Thiết Đoàn 18 Kỵ Binh , vị Niên Trưởng 83 tuổi đã cùng với toàn thể gia đình kỵ binh Victoria đứng nghiêm chỉnh trước quan tài , không giấy tờ chuẩn bị , niên trưởng đã ứng khẩu nói với đứa em mình trong quan tài những kỹ niệm thực hào hùng trên chiến trường Miền Đông trong những ngày tháng cuối tháng 4 , Chi  Đoàn Trường 2/18 Đặng Quang Hùng đã mang đoàn chiến mã xông pha suốt các mặt trận , từ Kim Hanh đi tái chiếm Dầu Tiếng , phải để lại chiến trường 1 chiến xa và cái chết đau đớn người Chi Đội Trưởng thân yêu Thiếu Uý Trương Văn Thông , sau đó được lệnh rút về tái chiếm ngã ba Dầu Dây yễm trợ cho Trung Đoàn 52 cũa D/Tá Ngô Kỳ Dũng 1 chiến xa M48 bị mắc lầy trước trận địa với giặc , ông đã nóng nẫy la mắng đàn em mình thậm tệ , cuối cùng thì nhờ được trực thăng Tướng Khôi mang 200M dây cáp kéo được ra trước làn đạn cũa địch quân , thế rồi 2 hôm sau lại được lệnh tái chiếm thị xã Long Thành và  yểm trợ cho mặt trận Suối Nước Trong cùng Trường Thiết Giáp theo lệnh Tướng Toàn rồi Tướng Khôi tiến về giữ Hố Nai phòng thủ Biên Hoà , sáng 30 tháng 4 đoàn quân cũa Đ/uý Hùng lại được lệnh tiến về Bộ Chỉ Huy Thiết Giáp để phòng thủ và sau đó đành tan hàng theo lệnh Tướng Dương Văn Minh . Tôi dông dài kể lại lời ứng khẩu cũa 1 Niên Trưởng già tâm tình với người thuộc cấp xưa , 1 người em thân yêu cũa mình đã từ giã cỏi trần như 1 tiếng khóc tiếc thương người chiến sĩ hào hùng năm xưa cùng xông pha lửa đạn để bảo vệ cho nền Tự Do , toàn vẹn lãnh thổ cũa Dân Tộc như 1 lời “tre già khóc măng non” vậy . Cuối cùng thì Niên Trưởng thay mặt gia đình kỵ binh chúc Hùng yên ổn nơi Nước Chúa gặp lại những người thân yêu cũa mình trong đó có người vợ không may gặp kiếp nạn phải ra di sớm .

 

  Buổi Lễ Tưởng Niệm và Phát Tang được kết thúc sau đó tiệc trà và  phần trao đổi tâm tình đầy sự tiếc thương sự ra đi cũa 1 người ông , 1 người Cha , 1 người bạn Đời , 1 Chiến Hửu đã dành hết đời mình cho gia đình và Đất Nước .