Mưa Tiền Đồn

 

Đồn anh đóng tận biên cương,

Nắng chiều vụt tắt để nhường đêm đen.

Hỏa châu rực sáng thay đèn,

Đọc thơ chợt nhớ người em quê nhà.

 

Buồn trông theo giọt mưa sa!

Nghe như đôi mắt nhạt nhòa cay cay?

Đêm nay mưa gió lạnh đầy,

Chở bao thương nhớ của người chiến binh.

Gió đưa đẩy một bóng hình,

Mưa rơi rớt một mảnh tình người say!

Nợ tình chưa trả lại vay,

Con tim băng giá chất đầy đơn.

 

Mưa rừng gió lạnh từng cơn,

Rượu đầy ly cạn, vẫn còn nhớ mong!

Quê nhà nhớ anh không?

Hỡi người yêu nhỏ anh mong đêm ngày.

 

Giải sầu vài chén men cay,

Chưa tàn điếu thuốc, ngất ngây bóng nàng

Bỗng dưng tiếng súng nổ vang,

Giựt mình chỉ thấynhững làn đạn bay!!!

                                                     Chiêu Anh